Phở Bò – Linh Hồn Trong Tô Nước Dùng
Nếu phải chọn một món ăn đại diện cho Việt Nam, tôi không ngần ngại chọn phở bò. Không chỉ bởi hương vị, mà bởi cái cách mà tô phở gói ghém cả một nền văn hóa – từ mùi hương, vị ngọt của nước dùng, cho đến câu chuyện đằng sau mỗi quán phở ven đường.
Sáng sớm, giữa phố xá còn ngái ngủ, mùi nước phở bốc lên từ một quán nhỏ đã đủ kéo tôi lại. Nồi nước dùng âm ỉ suốt đêm – hầm từ xương bò, gừng nướng, hành nướng, quế, hồi... thơm dịu, trong veo, ngọt tự nhiên mà không cần bất kỳ thứ bột ngọt nào.
Sợi bánh phở mềm, dẻo vừa đủ. Thịt bò có thể tái, nạm, gầu, gân… mỗi thứ một hương vị, nhưng khi chan nước dùng lên, tất cả hòa quyện thành một tổng thể tròn vị. Rắc thêm ít hành lá, ngò rí, và vài lát ớt mỏng, vắt tí chanh… thế là đủ một tô phở chuẩn vị Việt.
Phở bò không chỉ ngon – nó còn **thân thuộc**. Là bữa sáng của người đi làm, là món "đãi khách" khi có bạn từ phương xa, là hương quê của người con xa xứ. Dù đi đến đâu, người Việt cũng nhớ phở – không chỉ nhớ món ăn, mà nhớ luôn mùi vị của quê hương.
-------------------------------------------------------------------------
Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết Của tvgtsonksor