Buổi chiều về dưới tán thông Phan Đình Phùng – Một góc lặng thầm của Pleiku Gia Lai
Có những buổi chiều, Pleiku không rực rỡ mà chỉ âm thầm thả mình vào gió. Gió lạnh, nắng nhẹ, và một chút lặng im rơi xuống trên những con đường quanh co. Giữa lòng thành phố ấy, **Đôi thông Phan Đình Phùng** vẫn đứng đó – lặng lẽ, trầm mặc như một chứng nhân của thời gian.
Hai hàng thông già vươn cao bên đoạn đường cuối Phan Đình Phùng – nơi tưởng như chẳng có gì nổi bật, nhưng lại khiến bao người phải dừng chân. Khi mặt trời dần nghiêng, ánh hoàng hôn len qua kẽ lá, rải xuống mặt đất một lớp vàng nhẹ như rót mật. **Đôi thông ấy bỗng trở nên thơ đến lạ.**
Người đi qua chậm lại. Có người dừng xe, có người chụp vội tấm hình, cũng có người chỉ đứng lặng lẽ nhìn hoàng hôn trôi – như thể thấy lại chính mình trong nhịp sống vội vàng đã quá lâu rồi.
Không biển hiệu, không dịch vụ, không ồn ào – đôi thông chỉ có gió, có nắng chiều, và một chút không khí rất riêng của Pleiku. Chỉ cần ngồi đó vài phút, bạn cũng đủ cảm nhận được một loại **bình yên rất thật, rất cao nguyên.**
● Nếu chiều nay bạn thấy lòng đầy gió, hãy thử ghé qua đôi thông ấy. Không cần làm gì cả – chỉ cần ngồi lại, hít một hơi thật sâu và để phố núi kể cho bạn nghe một câu chuyện không lời…
---------------------------------------------------------------------------
Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết Của tvgtsonksor