Mì Cay – Càng Ăn Càng Lệ Rơi Nhưng Vẫn Không Dừng Đũa**
Không biết từ bao giờ, “mì cay” đã trở thành món ăn gắn liền với tuổi trẻ – đặc biệt là những buổi chiều mưa, những tối tụ tập bạn bè, hay những lần “thách thức cấp độ” để xem ai là người gan lỳ nhất.
Một tô mì cay nghi ngút khói được bưng ra: sợi mì Hàn Quốc dai dai, nước dùng đỏ au, ớt bám từng thành nồi, thơm lừng mùi sa tế, tỏi phi và tiêu cay. Topping thì “full option”: bò, xúc xích, chả cá, hải sản, nấm kim châm, trứng gà… Nhìn thôi đã thấy bụng reo.
Và rồi... đũa đầu tiên, cay nhẹ. Đũa thứ hai, bắt đầu hít hà. Đũa thứ ba, mắt long lanh, mồ hôi bắt đầu túa ra. Nhưng mà, lạ lắm: **càng cay, lại càng muốn ăn tiếp**. Cứ như thể có thứ ma lực gì trong tô mì ấy, khiến người ta vừa đau vừa khoái.
Mì cay không chỉ là món ăn, mà còn là **kỷ niệm**. Là những lần thách bạn cấp độ 7 rồi khóc trong tiếng cười. Là những hôm thất tình, chỉ cần tô mì cay cấp 3 là đủ “cay ngoài cay trong”. Là những buổi tối trời lạnh, gió thổi hiu hiu, ngồi húp nước mì mà thấy ấm từ đầu lưỡi xuống tới đáy tim.
Giờ đây, có hàng trăm quán mì cay mọc lên, mỗi nơi một phong cách, nhưng điều khiến người ta nhớ mãi vẫn là cái cảm giác vừa xuýt xoa vừa không thể dừng đũa ấy. **Mì cay** – món ăn tưởng đơn giản, mà lại đậm đà cảm xúc đến bất ngờ.
----------------------------------------------------------------------
Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết Của tvgtsonksor