Xe Công Nông Và Chuyến “Lầy Lội” Mùa Nắng

Xe Công Nông Và Chuyến “Lầy Lội” Mùa Nắng


  Người ta hay nghĩ mùa nắng thì khô, đất nứt nẻ, làm gì có chuyện xe bị lầy. Nhưng ở vùng đất đỏ bazan như Tây Nguyên, chuyện đó lại xảy ra như cơm bữa – **mùa nắng mà vẫn “chết máy” giữa rẫy** là chuyện chẳng ai còn lạ.

   


Sáng đó, trời nắng như đổ lửa. Bọn tôi chở theo vài cây trụ bê tông, mấy can nước uống chạy vô rẫy cà phê bằng chiếc **xe công nông cũ kỹ**. Tưởng đi một chuyến rồi về, ai ngờ tới khúc rẫy đất nêm – chỗ đất mịn, mềm như bột – bánh xe trước bắt đầu quay trơ trọi.

 

Chiếc xe rung lên, tiếng máy rồ gằn từng hồi, đất đỏ văng tung tóe. Cả đám nhảy xuống, đẩy phía sau, lấy đá chèn bánh, rồi moi đất bằng tay, mà xe vẫn chỉ nhích được vài tấc. Nắng thì gắt, mồ hôi đổ như tắm, người dính đất đỏ từ đầu đến chân.Người ngồi lái xe, tay cầm cần điều khiển, mắt không rời mặt đất phía trước. Người phía sau thì đẩy, người bên cạnh chỉnh bánh. Ai cũng có phần việc của mình, không ai đứng yên. Có mệt, nhưng vui. Có vất vả, nhưng đầy tình người. Nhưng lạ là **không ai than vãn**, ai cũng hì hục làm, rồi cười.


Có người đùa:


> “Mùa mưa lầy vì nước, mùa nắng lầy vì… đất nêm, chỗ nào cũng có cớ để ‘sa lầy’!”


    Cuối cùng sau gần cả tiếng đồng hồ, xe cũng lết ra được đoạn đất cưng hơn. Cả nhóm người, xe, đồ đạc phủ đầy bụi đỏ, nhưng ai cũng nhẹ nhõm như vừa vượt qua một "cuộc chiến nhỏ". Ngồi dưới gốc cà phê, uống hớp nước lạnh từ can, tự nhiên thấy vui – kiểu vui của những người **gắn bó với rẫy, với đất, với sự gian nan mà vẫn cười được.**


----‐-------------------------------------------------------------------

Cảm ơn mọi người đã đọc & xem bài viết của tvgtsonksor 


Post a Comment

Bài Trước Bài Tiếp Theo