Bãi Dê Tiền Sơn – Pleiku vào mùa nước lên: hoang sơ, thơ mộng và dịu dàng đến lạ

Bãi Dê Tiền Sơn – Pleiku vào mùa nước lên: hoang sơ, thơ mộng và dịu dàng đến lạ

Ở Pleiku, mỗi mùa đều mang một hồn vía riêng – mùa gió lạnh se lòng, mùa cà phê đượm thơm phố núi, và khi mùa nước lên, có một nơi dường như đẹp hơn bao giờ hết: Bãi Dê Tiền Sơn.

Nằm nép mình ở vùng Tiền Sơn, xã Tân Sơn, thành phố Pleiku, bãi dê không ồn ào, chẳng phải điểm check-in nổi bật trên bản đồ du lịch. Nhưng ai từng đến, từng đứng lặng giữa mênh mông nước trời nơi đây vào mùa nước nổi, thì đều mang về một ký ức dịu dàng khó tả.





Có những buổi chiều, khi mưa đã thôi rơi và gió bắt đầu dịu lại, tôi chọn cho mình một quán cà phê nhỏ nép bên cửa sổ , nơi có thể nhìn thẳng ra **Bãi Dê Tiền Sơn** đang mênh mông mùa nước nổi.

 Ly cà phê sữa nóng trong tay, tôi để mặc lòng mình trôi theo từng đợt sóng nước, trôi về nơi bình yên nhất của phố núi Pleiku.


## 🌿 Khi Bãi Dê hóa thành mặt gương xanh


Từ góc ngồi của quán, Bãi Dê hiện lên như một bức tranh đồng quê kỳ diệu. Mùa nước lên, nơi đây không còn là bãi đất cỏ cháy xém như ngày nắng khô, mà trở thành **mặt gương khổng lồ**, in bóng mây trời lững thững trôi.



## ☕ Cà phê – và những dòng suy nghĩ nhẹ tênh

Ly cà phê đậm đà trong tay, vị đắng tan chậm trên đầu lưỡi, ấm từ lòng bàn tay len lên ngực áo. Tôi thấy mình nhỏ bé giữa đất trời bao la, nhưng lại rất đủ đầy. Cảnh vật ngoài kia như một bộ phim quay chậm, không lời thoại, chỉ có **tiếng thìa khuấy cốc**, **tiếng lá rơi**, và **tiếng lòng tôi thở khẽ**.


Người bên cạnh cũng ngồi im. Không ai nói gì. Chúng tôi chỉ cùng nhìn về một hướng – nơi mặt nước, đàn dê, và vài bóng cây đang làm nên một miền ký ức dịu dàng.


## 🌫️ Bãi Dê – mùa nước lên là mùa của ký ức



Tôi từng đến Bãi Dê vào mùa nắng, thấy đất khô, cỏ úa, và trời thì ngắt xanh. Nhưng chỉ khi mùa nước về, tôi mới thật sự **cảm nhận được hồn của nơi này**. Nó không cần cao sang, chẳng cần trang trí. Mùa nước lên, vùng đất vốn chỉ toàn cỏ và bụi thấp bỗng chốc biến thành một bức tranh thủy mặc. Khi nước dâng bãi cỏ hóa thành biển  trời. Nước từ Biển Hồ dâng tràn, phủ kín từng đám cỏ, bờ đất. Mặt nước trải dài như gương, phản chiếu mây trời Tây Nguyên đang lững lờ trôi.

Trên nền nước xanh mênh mông, bức tranh ấy quá đỗi yên bình, như thể thời gian nơi này đã dừng lại để người ta kịp chạm đến cái đẹp nguyên sơ nhất của tự nhiên.

Tôi thầm nghĩ: **nếu ai đó đang buồn, chỉ cần ngồi ở quán này, uống một ly cà phê và nhìn ra bãi nước**, chắc cũng sẽ thấy lòng mình dịu 

📸 Nơi ghi lại những bức ảnh mang hồn phố núi

Bạn có thể đến đây vào buổi sáng sớm khi mặt nước còn phủ sương mỏng, hay tầm chiều muộn khi hoàng hôn nhuộm vàng mặt hồ. Mỗi thời khắc đều đẹp – không theo kiểu lộng lẫy, mà là thứ đẹp dịu dàng, trầm mặc của đất trời Tây Nguyên 

Vào mùa nước lên, Bãi Dê Tiền Sơn như khoác lên mình tấm áo mới: thơ mộng, hoang sơ nhưng cũng đầy sự sống. Không cầu kỳ, không ồn ào, nơi đây là lời thì thầm nhẹ tênh của phố núi dành cho những ai biết lắng nghe – biết yêu thiên nhiên, và yêu những điều mộc mạc.

📍 Bãi Dê – Tiền Sơn, Tân Sơn, Pleiku, Gia Lai. Hãy đến khi nước lên, để thấy thiên nhiên dịu dàng cũng biết làm say lòng người.


Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết Của tvgt sonksor 

Post a Comment

Bài Trước Bài Tiếp Theo